Viết từ phòng cách ly Covid-19
(ABO) Tối, người anh đồng nghiệp trong ngành nhắn tin cơ quan anh vừa có 2 F1, trong đó có một người tên H. là cấp phó của đơn vị. Tôi giật mình, vì mới sáng đi công tác cùng tổ với anh H., dù không tiếp xúc gần và đảm bảo nghiêm quy định “5K” của Bộ Y tế, nhưng ngồi chung xe ô tô và có trao đổi công việc với anh H., nên đương nhiên tôi là F2.
Một điểm phong tỏa phòng, chống dịch Covid-19 trên địa bàn TP. Mỹ Tho. Ảnh: THỦY HÀ |
Suốt gần 1 tháng kể từ khi dịch bệnh Covid-19 bùng phát trên địa bàn tỉnh Tiền Giang, tôi tự đề ra những nguyên tắc nghiêm ngặt cho mình để phòng, chống dịch, trong đó có việc không tiếp xúc với người ngoài nếu không thật sự cần thiết. Đồng thời, bản thân cũng thực hiện nghiêm các quy định của ngành Y tế trong công tác phòng, chống dịch. Vậy mà bỗng dưng trở thành F2.
Thế mới thấy, trong mùa dịch Covid-19 này, chỉ trong phút chốc có thể trở thành F2, F1, thậm chí F0 là hoàn toàn có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Và Covid-19 đã không còn ở đâu đó ngoài ngõ, bên kia đường, hay ở khu phố, xóm, ấp… bên kia nữa, mà nó đang hiện hữu một cách vô hình trước mặt, sau lưng, đuổi sát chân chúng ta.
Vì vậy, chỉ cần một phút lơ là, mất cảnh giác là có thể trở thành đối tượng tấn công của SARS-CoV-2, không chỉ nguy hiểm cho bản thân mà còn mang tai họa đến cho cả gia đình và những người xung quanh. Thế nên, hơn bao giờ hết, ngay trong lúc này, chúng ta cần hết sức cẩn thận, thực hiện nghiêm các quy định giãn cách xã hội và khuyến cáo “5K” của Bộ Y tế.
Khi biết mình là F2, ngay lập tức tôi báo cơ quan và đến Trạm Y tế xã khai báo y tế theo quy định. Có một chút băn khoăn, lo nghĩ… Nhưng không phải vì tôi lo ngại việc thực hiện cách ly, mà vì bao công việc của mình đang thực hiện ở cơ quan, giờ phải gác lại. Rồi biết đâu F1 tôi tiếp xúc nhảy lên F0, từ F2 tôi phải nhảy lên F1, cả gia đình trở thành F2… Nghĩ đến đó bỗng thấy vi rút SARS-CoV-2 thật đáng sợ!
Không biết kết quả xét nghiệm Covid-19 của F1 mình tiếp xúc có âm tính với SARS-CoV-2 không? Câu hỏi ấy cứ lởn vởn trong suy nghĩ. Hỏi vậy thôi chứ đâu thể trả lời được. Đành chờ vậy! Chưa bao giờ thấy “số phận” của mình lại lệ thuộc vào người khác như lúc này. Cuối cùng nhân viên Trạm Y tế xã cũng gọi điện thoại thông báo, F1 tôi tiếp xúc có kết quả xét nghiệm PCR âm tính với SARS-CoV-2. Thở phào nhẹ nhõm!
Tuy nhiên, tôi vẫn phải thực hiện nghiêm việc cách ly tại nhà theo quy định và hướng dẫn của nhân viên y tế. Việc đầu tiên trong ngày đầu cách ly tại nhà là dọn lại căn phòng bỏ trống từ mấy năm nay để làm chỗ ngủ, nghỉ riêng, tách biệt với mọi người trong gia đình. Kê và lau chùi lại cái bàn làm việc trong phòng cho sạch sẽ để có nơi làm việc tại nhà. Trải tấm chiếu tre từ lâu không sử dụng ở một góc phòng, thêm cái gối, mền, mùng là đã có được chỗ ngủ cũng tươm tất cho những ngày cách ly.
Tới bữa cơm, đợi mọi người ăn xong tôi mới ăn sau. Phòng của tôi và mọi người trong gia đình cách khá xa nên tất cả đều trao đổi với nhau bằng tin nhắn qua mạng xã hội Zalo. Bất tiện một chút, nhưng phải hạn chế tối đa việc tiếp xúc trực tiếp với các thành viên trong gia đình, nhất là đối với người chị lớn tuổi có nhiều bệnh nền và đứa con trai còn nhỏ.
Mấy quyển sách bạn bè tặng từ lâu, giờ thì có thời gian để đọc rồi. Chiếc máy tính trên bàn làm việc luôn ở chế độ mở để lướt báo mạng nắm tình hình dịch bệnh Covid-19 trong và ngoài tỉnh. Những ngày đầu “sống chậm” cảm thấy ngột ngạt, tù túng đôi chút, nhưng dần dần rồi cũng quen. Những ngày cách ly rồi cũng sẽ trôi qua nhẹ nhàng và nhanh chóng thôi. Đó cũng là một trải nghiệm, một kỷ niệm khó quên…
THIÊN LÊ